VUỐT
VE MƠN TRỚN
Trong Tố Nữ kinh có thuật lời Huyền Nữ
vấn đáp với Hoàng Đế về chuyện kích thích trước khi nhập cuộc như
sau, thiết nghĩ cũng cần ghi lại.
Hoàng
Đế hỏi: “Lắm khi trong lúc giao tình, người nữ không cảm thấy có hứng
thú, âm đạo vì thế không trơn, dâm thủy không ướt khiến cho nam nhân mất
sự hứng khởi, không đủ sức kiên cường, ấy là tại
sao?”
Huyền
Nữ đáp: ”Trong bất cứ chuyện nào, nguyên lý âm dương cũng đều phải
tương ứng tương sinh. Nữ nhân không được nam nhân kích thích thì làm sao
mà bộc khởi cường lực được. Do đó khi giao hợp, nam nữ cần phải hữu
tình, hữu ý với nhau, lúc ấy cảm hứng mới nẩy sinh, người nữ mắt,
mi đưa đẩy; người nam khởi hứng, tự nhiên nơi qui đầu tiết ra một vài
giọt dịch thể (chưa phải là tinh dịch) giúp đỡ cho sự trơn hoạt của
dương cụ để xâm nhập xuân cung. Người nữ sẵn sàng phối hợp, cửa thành
mới mở rộng nghênh đón. Thành thử trong cuộc giao đấu này, sức khoẻ
đôi bên sẽ không bị hao tổn mà sự sướng khoái lại càng tăng. Lúc ấy
nam nhân sẽ hấp được tinh khí người nữ để bồi bổ thể
lực.
Tuy
nhiên, chẳng người nào giống người nào, trình độ cũng vậy, người mau,
người chậm, người nóng, người lạnh. Nếu cứ miễn cưỡng nhảy vào cuộc
hành lạc ngay, không chịu chờ đợi, làm bừa, điều lợi chẳng được,
điều hại lại càng thêm.
Huyền
Nữ lại chỉ điểm thêm rằng: “Trong trường hợp chậm lục ấy của phái
nữ tất nam nhân phải cần đến sự “tiền hí” tức là khai vị để dẫn
khởi. Đó là những xảo thuật vỗ về mơn trớn gọi là “các món ăn
chơi”. Trong những phương pháp “Phòng trung” cuả Trung quốc cũng chủ
trương nữ nhân phải được mơn trớn cho nhiều để dễ đạt đến cao độ và
để nam nhân dưỡng hơi sức đỡi lúc dùng đến sau nầy cho dũng mãnh,
cương liệt. muốn thế thì trước tiên người nữ phải dược nơn trớn vuốt
ve toàn thân, sau đó được bóp nắn toàn bộ “ngọc môn” rồi mới được
chú trọng đến cái nhân bé nhỏ gọi là âm hạch. Nhưng nam nhân nào cũng
phải dùng kinh nghiệm bản thân mà dò xét xem nữ nhân đang đối đầu vơí
mình thích vuốt ve ở những bộ phận nào, và nữ nhân này thích nhẹ
nhàng hay mạnh bạo.
Thường
tình thì phải nhẹ trước mạnh sau. Người nữ, cũng như nam, tình hứng
phát động thì cứ tự nhiên các mạch máu đều căng cứng làm phồng nở
“tính bộ”. Xem cảm giác ở dưới tay mình nam nhân chỉ cần một chút
chú ý cũng biết cảm hứng của đôi bên đã nổi tới trình độ nào rồi.
Để cho đôi bên lên đến cao độ hứng tình phương pháp mơn trớn cũng phải
đạt đến mức nghệ thuật vậy, nghiã là biết cách và biết áp
dụng.
Huyền
Nữ lại nói thêm về sự biểu hiện của nghệ thuật mơn trớn: “Nghệ
thuật dầu sao cũng phải có dẫn dắt nên sự thi hành phải có tuần tự
và tự nhiên”.
Phải
bắt đầu từ trên trước đã, từ đầu từ cổ trở xuống, từ sau lưng trước
rồi mới vòng tới nhũ hoa, mông trước rồi mới tới âm bộ, lại ngoài
trước trong sau, gõ cửa rồi mới vào nhà v.v… lại nông trước sâu sau,
đừng vội hấp tấp; ít trước nhiều sau, nhẹ trước mạnh sau v.v… và khi
mơn trớn phải vận dụng đầy đủ hình thức và bộ phận: mắt phải thiết
tha, hơi thở ứng nhịp, tận dụng bàn tay, ngón tay, ngón chân, bả vai
bộ ngực, chót lưỡi, môi, răng v.v…
GHI
CHÚ:
1.
Bản tính nữ nhân
thường thụ động, lại hay e lệ nên trượng phu cần phát động trước và
khi nữ nhân chớm động xuân tình thì sẽ dễ hoà theo, đáp ứng. Ta sẽ
thấy người nữ môi sẽ hơi khô, miệng sẽ hơi hé, đầu vú sẽ căng căng,
và thân mình sẽ ngúng nguẩy lắc lư. Thảng hoằc người nữ gặp phải nam
nhân vụng về thì lúc nầy cũng nên giúp sức và bỏ tính e lệ đi, tự
tay mình sẽ hướng dẫn tay nam nhân tìm đúng địa điểm nhậy cảm của
mình, có khi ở đầu nhũ hoa, có khi ở vòng mông, có khi ở ngoài âm
thần, có khi ở trong âm đạo.
2.
Người nữ cũng đừng
quá e lệ, trái lại phải hoà hợp để cùng nhau tìm đến thú vui chung,
muốn vậy phải tỏ ý của mình ra sao, cả bàn tay hay một hai ngón,
mình thích mưa xuân hay bão táp v.v… để nam nhân theo đó mà hành sự.
Lại cũng đừng cố ép mình, hãy để cho cơ thể mình vòng vèo uốn éo
tùy theo xúc cảm của thần kinh; và đáp ứng, tay nữ nhân cũng nên biết
tìm “cây nấm linh chi”, dò tìm từ gốc, từ rễ ra đến hoa nấm.
Cũng có khi nên dùng đầu lưỡi mà hôn hít thưởng thức sự tuyệt diệu
của “nấm linh chi” và cũng là để mở đầu cho người nam cúi
xuống “nói chuyện” với “đóa hải đường” của
mình.
3.
Tuy nhiên có một điều
nên nhớ, chớ có tham lam thái quá. Nếu nữ nhân bộc lộ sư nồng nhiệt
thái quá trong lúc tận hưởng các món ăn chơi lại gặp phải nam nhân
không “vững tâm”, không “an khí”, tất sẽ không ẩn nhẫn
được, trào ra, đến khi nhào vào việc chính thì không còn kềm chế
được nữa, sẽ bị tảo tiết và khi ấy cả hai sẽ bẽ bàng, cuộc vui
khộng vẹn, ấm tức.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét